Với bảng giá rõ ràng cho từng hình thức giúp khách “lên đỉnh”, có thể ví kĩ nghệ mát-xa sex ở cơ sở Long Thành Phát như đội hình 5-3-2 của môn thể thao “vua” là bóng đá. Theo đó, nhân viên mát-xa ở đây gạ gẫm khách hàng như sau: “Gói 200 ngàn em sẽ làm cho anh bằng tay. Gói 300 ngàn, em sẽ làm cho anh bằng miệng. Còn gói 500 ngàn thì em sẽ cho anh quan hệ luôn…”.
[youtube_wpress search=”1″][tubepress mode=”tag” tagValue=”full body sexy massage” resultsPerPage=”5″ orderBy=”relevance” paginationBelow=”false”] “Dịch vụ tới bến”
Trong lần trở lại Đà Nẵng này, tụ điểm ăn chơi đầu tiên được tôi lựa chọn để ghé vào là cơ sở mát-xa Long Thành Phát tại địa chỉ 75 đường Ngô Thì Nhậm, phường Hòa Khánh Bắc, quận Liên Chiểu, TP.Đà Nẵng.
Nữ nhân viên tên Ngọc cởi đồ “tiếp thị” |
Cuối giờ chiều ngày 23/4/2014, tôi đã có mặt tại Long Thành Phát để bắt đầu thu thập thông tin. Theo quan sát của tôi, cơ sở này trưng biển rất lớn ngoài mặt tiền: “Massage Long Thành Phát – Massage toàn thân, ngâm và tắm thuốc Bắc”. Còn bên trong, cơ sở có 2 tầng được sử dụng cho dịch vụ mát-xa, mỗi tầng có khoảng 10 phòng.
Tiến vào quầy lễ tân, tôi được một phụ nữ trạc 30 tuổi hướng dẫn mua vé. Theo đó, cơ sở này có hai loại vé để khách lựa chọn: 100 ngàn đồng cho vé thường và 150 ngàn đồng cho vé VIP.
Chọn mua vé VIP, sau đó tôi cố nán lại ở quầy để hỏi thăm về “dịch vụ tới bến” ở đây. Đáp lại, cô nhân viên bán vé khéo léo trả lời: “Anh cứ vào rồi các em sẽ hướng dẫn”. Rảo bước theo nam nhân viên dẫn đường, tôi được đưa vào một căn phòng nhỏ, trong đó có một chiếc giường đơn chuyên dụng cho việc nằm xoa bóp, tẩm quất. Đáng chú ý, căn phòng tối om ngay cả khi đó là ban ngày.
Chừng 5 phút sau, một cô gái khoảng 22-23 tuổi bước vào phòng trong trang phục thiếu vải nhìn rất gợi cảm. Những công đoạn tiếp theo của một ca tẩm quất diễn ra trong tĩnh lặng với những câu chuyện không đầu không cuối. Điều bất thường chỉ thi thoảng diễn ra khi cô gái cố tình thực hiện những va chạm có chủ ý vào các vùng nhạy cảm của tôi, kèm theo đó là ánh mắt tình tứ.
Qua trò chuyện, tôi được biết Long Thành Phát hiện có 18 nữ nhân viên mát-xa, chủ yếu là các cô gái đến từ miền Tây. Các nhân viên ở đây đều được đánh số thứ tự và khách có ấn tượng với cô nào chỉ việc ghi nhớ con số của cô đó, lần sau vào gọi đúng số ắt sẽ có đúng người phục vụ.
Hình ghi được từ camera của pv |
Hôm đó, cô gái mát-xa cho tôi tên là Mười. Giống như các nữ nhân viên mát-xa ở khách sạn Hoàng Nhi, các cô gái làm việc tại Long Thành Phát kiếm sống bằng tiền bo của khách. Họ được giữ toàn bộ số tiền mà khách thưởng.
Trở lại với việc mát-xa, sau khi xoa bóp cho tôi một hồi, Mười bất chợt thì thầm: “Thư giãn anh nhé! Em giúp anh lên đỉnh”.
Nghe vậy, tôi giả bộ giật mình và hỏi: “Thư giãn là trò gì hả em?”.
“Thì anh thích gì sẽ có đó”, Mười trả lời.
– Quan hệ luôn ở đây cũng được hả em?
– Vâng, anh đi nhé! 500 ngàn, em ra lấy bao cao su rồi vào liền.
Sau đó, tôi chưa kịp nói gì thì cô gái tên Mười đã chạy tót ra ngoài. Chưa đầy 1 phút sau, Mười quay lại, đóng cảnh cửa phòng rồi đưa tay lên tắt điện và giục tôi: “Nhanh lên anh!”.
– Thôi, hôm nay anh mệt! Hẹn em hôm khác nhé!
Tôi vừa nói vừa đưa cho Mười 200 ngàn đồng, sau đó đi thẳng ra ngoài quầy, bỏ lại cô gái trẻ ngơ ngác trong phòng.
Ngày hôm sau, tôi tiếp tục quay trở lại Long Thành Phát một lần nữa. Lần này, tôi được nhân viên mát-xa có số thứ tự 8, mang “nghệ danh” Tám, phục vụ.
Qua tâm sự, Tám nói mình tên thật là Chi, mới từ Sài Gòn tới để mưu sinh vì hoàn cảnh gia đình. Tôi giục Tám nhanh chóng tẩm quất cho tôi vì tôi có việc bận phải đi sớm.
Ngay lập tức, tám tập trung mát – xa cho tôi một cách rất nghiêm túc. Chứng 10 phút sau, cô gái bắt đầu hỏi thôi về ý định có “thư giãn” hay không. Tôi hỏi Tám: “Thư giãn là như thế nào, Tám giải thích:
– Ở đây có 3 gói chính anh à. Gói 200 ngàn, em sẽ làm cho anh bằng tay. Gói 300 ngàn, em sẽ làm cho anh bằng miệng. Còn gói 500 ngàn thì em sẽ cho anh quan hệ luôn…
Sau khi gật gù tỏ ý tán dương sự “chuyên nghiệp” và tiền bạc rõ ràng của nhân viên này, tôi tìm cớ khước từ các gói dịch vụ “mát-xa mệt” đó.
Trước khi rời khỏi Long Thành Phát, tôi yêu cầu được gặp người quản lý của cơ sở để đặt hàng. Do đã quen mặt với cô lễ tân bán vé nên tôi nhanh chóng được đáp ứng yêu cầu của mình.
Liền sau đó, một phụ nữ tự nhận mình là quản lý, tuổi ngoài 40 đi từ tầng 2 xuống để tiếp chuyện tôi. Hỏi ra thì được biết bà ta tên là Tú. Ngay lập tức, tôi trình bày mong muốn được người phụ nữ tên Tú này giúp đón tiếp một đoàn khách du lịch có 5 người. Cùng với đó, tôi cũng nhờ Tú tư vấn về các gói dịch vụ và giá tiền cụ thể.
Tú cho hay: “Ở đây nếu là khách Việt, chị sẽ thu tiền vé riêng. Còn tiền “thư giãn” với nhân viên thì hai bên tự xử lý. Tuy nhiên, nếu là khách nước ngoài thì chị sẽ thu 1,2 triệu đồng/người. Nếu em yêu cầu thu cao hơn để ăn chênh lệch thì báo trước cho chị.
Ngoài dịch vụ mát-xa và quan hệ tại quán, chị có thể cho nhân viên ra ngoài đi với khách. Tiền vé là 150 ngàn đồng/giờ. Tuy nhiên, thời gian đi phải sau 1h đêm. Em an tâm, nếu em đưa khách đến cho chị, em sẽ không bị thiệt”.
Phú Mỹ Xuân: “Thuận mua vừa bán”
Tiếp tục lần theo những địa chỉ được các dân chơi Đà thành “chỉ điểm”, chiều 25/4/2014, tôi tìm đến khách sạn Phú Mỹ Xuân. Khách sạn này nằm ven khu bờ biển quận Liên Chiểu, cách mặt đường Nguyễn Tất Thành không xa, có quy mô và cơ sở vật chất hoành tráng không thua kém gì khách sạn Hoàng Nhi.
Vừa bước vào quầy lễ tân, tôi đã được người phụ nữ đứng quầy hỏi: “Vé VIP hay vé thường vậy anh? VIP 200, thường 100 anh nhé!” (200 tức là 200 ngàn đồng, 100 là 100 ngàn đồng – PV).
Cô gái tên Ngọc đang “tiếp thị” |
Qua cung cách làm việc của người đứng quầy, tôi bước đầu nhận ra rằng khách sạn này có cung cách hoạt động “na ná” như khách sạn Hoàng Nhi, tức là cả khách lẫn chủ đều ngầm hiểu: Vào đây chỉ có mát-xa chứ không có chuyện thuê phòng nghỉ.
– Vé 200 khác vé 100 thế nào vậy chị?
– Thì 200 em út xinh tươi, phục vụ chu đáo hơn.
– Vậy ngoài mát-xa thì có được quan hệ luôn không?
– Có chứ, thuận mua vừa bán. Anh cứ thỏa thuận với nhân viên là ô-kê luôn!
Sau đó, người bán vé kêu một nhân viên bảo vệ là nam giới dẫn tôi lên một căn phòng được thiết kế theo đúng kiểu cách phòng nghỉ của khách sạn. Một nữ nhân viên mát-xa đi vào, tôi yêu cầu đổi. Cô thứ hai xuất hiện, tôi cũng lắc đầu tỏ ý không hài lòng.
2 cô gái đầu tiên ấm ức đi ra. Đến cô thứ ba thì không đợi tôi nói ưng hay không ưng, cô ta đã leo tót lên giường nơi tôi đang nằm rồi trực tiếp cầm lấy cạp quần tôi, dí mặt vào mặt tôi và nói: “Em cho anh xem “hàng” nhé! Nếu thích thì đi luôn”.
Trước tình huống này, tôi thực sự bối rối. Và trong khi tôi còn đang nghĩ chưa ra cách ứng phó thì cô gái đã lấy tay mình vén áo lên để chứng minh cái sự “khoe hàng” kia là nói thật.
Ra vẻ không thích kiểu tiếp thị bất lịch sự này, tôi đứng dậy tiến thẳng ra phía cửa phòng. Thấy vậy, cô gái cũng chạy theo rồi vượt lên chắn tôi lại ở phía cửa.
Lúc này, một tay cô gái túm lấy cạp quần của tôi, tay còn lại bấm máy điện thoại và báo cáo cho ai đó ở đầu dây bên kia: “Anh ấy vẫn nhất định đòi về chị ơi”.
Đoán là cô gái này đang gọi cho người bán vé hồi nãy, tôi liền bảo: “Để anh xuống trao đổi với quản lý của em một chút. Em cho anh số điện thoại rồi có gì tối anh gọi lại cho em. Bây giờ em cầm tạm 200 ngàn, tối gặp nhé!”.
Nhờ động tác rộng rãi “bo” tiền mà không đòi hỏi cả, tôi đã có thể thoát ra khỏi sự kìm kẹp của người đẹp tên Diễm này.
Ra lại quầy lễ tân, tôi lại được cô bán vé thuyết giảng cho một bài về cảm xúc tình dục và sự cực khoái mà các nhân viên mát-xa ở đây có thể đem lại cho khách đến chơi. Tôi gật gù tán thưởng, sau đó kiếm cớ ra về và hẹn ngày tái ngộ.
Khoảng 17h30 chiều hôm sau – 26/4/2014, tôi bất ngờ nhận được điện thoại của Diễm. Cô gái hỏi thăm: “Tối nay anh có đến với em không? Nếu đi cùng bạn thì nói lễ tân gọi Diễm và Ngọc nhé! Bọn em sẽ phục vụ các anh nhiệt tình!”.
Tôi ậm ừ một hồi rồi xác nhận cuộc hẹn. 18h, tôi lại có mặt tại Phú Mỹ Xuân. Sau khi mua vé VIP, tôi được cậu nhân viên dẫn lên phòng 207 trên tầng 2. Do đi một mình mà lại không muốn tái ngộ Diễm, tôi đã yêu cầu cậu nhân viên cho nữ nhân viên mát-xa tên là Ngọc (như lời dặn của Diễm) vào phục vụ.
Chừng 5 phút sau, Ngọc xuất hiện trong bộ cánh mỏng tang màu hồng rất quyến rũ và hỏi thẳng tôi: “Có “đi” luôn không anh”. Tuy nhiên, tôi tỏ vẻ ngán ngẩm: “Hàng họ nhìn kém quá nhỉ!”.
Nghe vậy, Ngọc lập tức phản bác: “Chưa có ai chê tôi đâu ông nội. Xem đây này!”. Nói dứt câu, Ngọc lột sạch sành sanh quần áo trên người để “tiếp thị” với tôi. Tỏ vẻ hài lòng, tôi “bo” cho Ngọc 200 ngàn đồng kèm lời hứa đến tối sẽ quay lại cùng các bạn.
Ngọc nhận tiền, sau đó miễn cưỡng đi ra, không quên nguýt dài: “Đẹp trai mà khó tính! Không biết có phải là đàn ông không nữa”…
(Theo Pháp luật VN)
(Còn nữa)