Tại phiên phúc thẩm, người con trai một mực đề nghị HĐXX tăng hình phạt tù cho mẹ mình và những người thân khác trong gia đình. Anh ta bất bình vì trước đó, ở phiên sơ thẩm, các bị cáo chỉ phải chịu mức án tù treo.
Mâu thuẫn gia đình
Ngày 27/5, TAND Thành phố Hà Nội đưa các bị cáo Nguyễn Thị Cải (SN 1932), Hoàng Thị Bạch (SN 1958), Hoàng Thị Tập (SN 1967), Hoàng Thị Thực (SN 1969), Hoàng Thị Hành (1971), Hoàng Thị Vân (SN 1973, đều trú tại Xuân Lai, Xuân Thu, Sóc Sơn, Hà Nội) ra xét xử phúc thẩm tội Hủy hoại tài sản.
Vụ án hy hữu khi bị cáo Cải là mẹ, các bị cáo khác đều là con gái và con dâu của bà Cải. Còn người bị hại là con trai và con dâu bà Cải: anh Hoàng Văn Đích (SN 1967) và vợ Nguyễn Thị Thưởng (SN 1973, đều trú tại Xuân Lai, Xuân Thu, Sóc Sơn, Hà Nội).
Các bị cáo tại tòa. |
Trước đó, vào ngày 15/3, TAND huyện Sóc Sơn, Hà Nội đã đưa các bị cáo ra xét xử sơ thẩm và tuyên phạt bị cáo Cải 9 tháng tù treo; các bị cáo Bạch, Tập, Thực, Hành, Vân, mỗi bị cáo nhận 6 tháng tù treo. Tòa sơ thẩm buộc các bị cáo phải có trách nhiệm bồi thường thiệt hại hơn 8 triệu đồng.
Theo bản án, do có việc tranh chấp đất đai giữa bà Nguyễn Thị Cải với vợ chồng con trai là anh Hoàng Văn Đích và chị Nguyễn Thị Thưởng, khoảng 8 giờ ngày 23/12/2011, bà Cải cầm búa đinh đến nhà anh Đích để đập tường công trình phụ nhà anh Đích vừa mới xây xong với mục đích đòi đất.
Khi bà Cải vào thì chị Thưởng chạy vào giằng búa, đẩy bà Cải về phía sau, làm bà Cải bị ngã xuống nền công trình phụ.
Bà Cải hô hoán thì các con gái, con dâu là Hoàng Thị Bạch, Hoàng Thị Tập, Hoàng Thị Thực, Hoàng Thị Hành, Hoàng Thị Vân chạy sang. Thấy bà Cải bị ngã còn chị Thưởng tay cầm búa đinh, tưởng chị Thưởng đánh bà Cải nên cả 5 xông vào giằng co búa đinh với chị Thưởng, dùng chân tay đánh chị Thưởng phải đi cấp cứu tại Bệnh viện Bắc Thăng Long.
Đến sáng ngày 25/12/2011, bà Cải cầm theo gậy tre cùng với các con là Bạch, Tập, Thực, Hành và Vân đến nhà chị Thưởng, anh Đích để đập phá công trình phụ. Bà Cải dùng gậy tre chọc lên mái ngói, rút ngói ở chuồng ngựa nhà con trai.
Các con bà Cải đã đẩy đổ tường và dùng tay cầm kèo gỗ phía trước và phía sau chuồng ngựa kéo làm toàn bộ mái chuồng ngựa nhà anh Đích sập xuống. Thấy vậy, một số người vào can ngăn thì bị Hành, Vân, Thực tát.
Cả 5 người tiếp tục đập phá chuồng ngựa nhà anh Đích. Còn bà Cải tiếp tục hô các con phá tiếp công trình phụ mới xây. Cả 5 người dùng tay lấy gỗ giáo ở công trình phụ mới xây, đẩy đổ hết tường và dùng gạch có sẵn ở đó cậy dỡ mặt nền công trình phụ.
Vì hành vi vi phạm nêu trên, các bị cáo bị VKSND huyện Sóc Sơn, Hà Nội truy tố tội Hủy hoại tài sản
Đau lòng
Bất kể việc mẹ và các chị, em trong gia đình xin HĐXX cấp sơ thẩm xem xét cho các bị cáo được hưởng mức hình phạt nhẹ nhất, vợ chồng anh Đích đã làm đơn kháng cáo yêu cầu HĐXX cấp phúc thẩm tăng hình phạt tù đối với các bị cáo; Cần xử lý hình sự những người đã hành hung chị Thưởng tội Cố ý gây thương tích…
Dù không ký tên vào bản kháng cáo nhưng anh Đích cho hay, anh ta đồng tình với vợ.
Tại phiên phúc thẩm, người mẹ già quá 80 tuổi được các con dìu đến trước vành móng ngựa. Bà ngồi lặng nghe đứa con trai tố tội của mình, yêu cầu HĐXX đẩy mẹ già vào tù.
Để đảm bảo quyền và lợi ích của mình, Đích còn bỏ tiền thuê luật sư, cố tìm cách buộc tội những người thân trong gia đình. “Đến nước này không còn mẹ con, anh em gì nữa. Tôi đồng tính với kháng cáo của vợ”, lời anh Đích.
Tại tòa, vị thẩm phán nói: “Về vụ án, sai phạm thế nào, tòa xử thế đó, nhưng con người ta ăn ở cần có trên có dưới, có trước có sau. Đây là vụ án đau lòng, con trai lại muốn mẹ và chị em mình đi tù…”
Vị chủ tọa hỏi chị Thưởng:
– Thế chị có biết những người kia là ai không?
Có, nhưng vì họ qúa đáng mới thế.
– Chị kháng cáo đẩy mẹ vào tù đúng không?
Tôi không muốn thế nhưng bây giờ thì không còn quan hệ gì nữa.
Anh Đích chồng Thưởng khi được hỏi cũng tỏ thái độ lạnh lùng:
– Anh có biết các bị cáo quan hệ với anh như thế nào không?
Tôi không còn mẹ con anh em gì nữa, đề nghị xử án tù các bị cáo.
Xét thấy không có căn cứ xem xét những kháng cáo của bị hại, HĐXX cấp phúc thẩm tuyên y án sơ thẩm.
Nghe tòa tuyên án, người mẹ già lập cập đứng dậy, gương mặt trĩu nặng buồn khổ, bà cùng 5 người con mệt mỏi dời khỏi phòng xử án. Cách đó vài bước chân, con trai và con dâu bà tỏ rõ vẻ hậm hực.
Trước khi ra về, cô con dâu còn lớn tiếng tuyên bố: “Nếu phiên tòa này không xử nghiêm minh vụ trọng án này, tôi sẽ kháng nghị lên tòa cấp trên”.
- T.Nhung