Khu spa Soothing Spot ở Kampala (Uganda) có những tháp nước chảy róc rách cả ngày, và nhân viên người bản xứ thân thiện. Ở đây không có dịch vụ mát-xa tới bến.
Theo tờ QZ, vài tháng sau khi được mở cửa tại tầng trên của một trung tâm mua sắm, ban quản lý bắt đầu phải sao chép các thẻ căn cước và phủ kín phòng chờ với các tấm poster với nội dung cảnh báo rằng, những tiện ích khiếm nhã sẽ không được chấp nhận.
Nhiều phụ nữ đã rời khỏi Trung Quốc để tới châu Phi, hành nghề mại dâm. Ảnh: Reuters |
“Các khách hàng thường nghĩ tới các kiểu mát-xa khác nhau. Kiểu nào đó có liên quan tới tình dục” – một nhà quản lý khu spa này cho biết.
Tại sao lại có những hiểu sai như vậy? Người dân địa phương chỉ vào các nhà nghỉ và nhà thổ có dịch vụ mát-xa của Trung Quốc bùng nổ trên khắp thành phố Kampala, như khu spa mang tên Apple, Trung tâm Giải trí KLA, nhà nghỉ Chinese Beauity… nằm dọc con phố nối từ văn phòng của Liên minh châu Âu.
Basile Ndjio, tác giả bài báo đăng trên tạp chí Nghiên cứu Thành thị cho hay, làn sóng gái mại dâm từ Trung Quốc tràn vào là một hiện tượng xảy ra khắp châu lục. Ông ước tính rằng khoảng 13.000-18.500 gái mại dâm Trung Quốc đang hoạt động tại khu vực châu Phi hạ Sahara.
Khi nhà đầu tư Trung Quốc tới châu Phi xây đường cao tốc, sân vận động, ký hàng loạt thỏa thuận dầu mỏ, và mở các đặc khu kinh tế, những phụ nữ hành nghề mại dâm cũng xuất hiện. Họ sang đây để mua vui cho người Trung Quốc xa nhà, và cả người bản xứ. Sức mua ngày càng gia tăng tại châu Phi giúp giải thích cho làn sóng nhập cư tình dục.
Hãng Deloitte ước tính, tầng lớp trung lưu của châu Phi đã tăng gấp ba trong 10 năm cuối của ba thập niên vừa qua. Điều này cũng có nghĩa là tiền sẽ nhiều hơn cho tivi nhập khẩu, túi xách nhập khẩu, và cả tình dục nhập khẩu.
Nhà nhân chủng học Ndjio tại Đại học Douala (Cameroon) viết, châu Phi giờ đây là ‘đất vàng cho kinh doanh mại dâm’. Ndjio nghe ngóng từ các câu chuyện lúc say túy lúy khi nửa đêm và biết rằng, các ‘người đẹp Thượng Hải’ thường quây quần trong các căn phòng phía sau các nhà hàng khách sạn của người Hoa tại Cameroon.
Các con bạc dạy Ndjio một số ám hiệu, chẳng hạn như khi yêu cầu dịch vụ ‘thư giãn’, ‘nghỉ ngơi’ hoặc ‘châm cứu’, rồi đi ra sau bức rèm và đi vào thế giới được canh gác cẩn mật cho những người Hoa ở châu Phi.
Ndjio giải thích, mại dâm Trung Quốc đã đặt chân tới châu Phi khu vực hạ Sahara từ thời Chiến tranh Lạnh, chủ yếu phục vụ những công nhân nhập cư làm việc trong các dự án xây dựng. Giai đoạn hai bắt đầu từ đầu những năm 2000, khi đó gái mại dâm hòa cùng dòng sản phẩm xa xỉ và dịch vụ từ Trung Quốc tràn vào châu Phi, phục vụ người bản địa.
Tại Cameroon, mại dâm từ Trung Quốc đang cạnh tranh với của bản địa với các mức giá khác nhau – từ các nhà thổ cao cấp với giá 50USD cho tới mức giá 1,75USD ở các góc phố.
Ở đây Ndjio phát hiện ra rằng hầu hết người Trung Quốc hành nghề mại dâm đều là phụ nữ nông thôn. Họ nghĩ rằng ra nước ngoài sẽ làm phục vụ hay thư ký, nhưng lại bị những kẻ buôn người đẩy vào nhà thổ, với mục đích kiếm đủ tiền mua vé máy bay và thị thực trở về quê nhà.
Nhiều người đã được cảnh sát địa phương ‘giải phóng’ khỏi các hang ổ mại dâm, song một số chọn ở lại châu Phi. Có người còn di cư sang các nước láng giềng giàu có hơn Cameroon như là Nigeria, Ghana để hành nghề.
Cho dù là các cô gái Trung Quốc tới châu Phi trong bất kỳ bối cảnh nào chăng nữa, thì sự hiện diện khắp nơi của họ đang thay đổi tiêu chuẩn về vẻ đẹp ở đây. “Nhiều phụ nữ trẻ tới tiệm làm đẹp với ảnh người mẫu Trung Quốc và nói làm cho họ giống như cô ấy”, Ndjio nói.
“Giờ đây, việc trông giống người Hoa sẽ được coi là một sự ngợi khen”, ông giải thích.
Lê Thu