“Trước đây mình hay nói chiến lược tạo nên sự khác biệt, nhưng giờ tôi thấy khái niệm này cũ rồi, sự khác biệt mới tạo ra chiến lược”, ông Hoàng Khải chia sẻ.[youtube_wpress search=”1″][tubepress mode=”tag” tagValue=”Khải Silk + Lâu đài Tajmasago saigon ” resultsPerPage=”2″ orderBy=”relevance” ] – Khởi nghiệp bằng tơ lụa, nhưng mảng kinh doanh hiện tại của Tập đoàn Khai Silk “nổi” nhiều là ẩm thực, bất động sản, ông có thể nói rõ hơn vì sao có sự dịch chuyển “không liên quan” này? – Kinh doanh ngành hàng nào thì cũng phải hiểu và đam mê nó. Khởi nghiệp từ tơ lụa, nhưng giờ làm chủ nhiều nhà hàng, với tôi, sự dịch chuyển này là đam mê chứ không hẳn vì lợi nhuận. Ăn uống thì nhu cầu không bao giờ hết, nên cơ hội đầu tư cũng là vô tận. Người Việt mình không chỉ cần ăn no mà còn phải ăn ngon, nên đầu tư vào ẩm thực còn thỏa sức cho tôi sáng tạo, nhất là ẩm thực cao cấp. Nói chung, kinh doanh gì miễn tạo ra giá trị tốt cho xã hội, mang lại lợi nhuận cho bản thân. Nhưng làm gì thì làm, Khải Silk vẫn coi tơ lụa là chủ đạo, là ngành hàng phát triển mạnh nhất. – Có nghĩa là hiện nay lĩnh vực ông đầu tư mạnh nhất là tơ lụa? – Không, phải nói thật là tôi đang tập trung đầu tư nhiều nhất cho ẩm thực, dù hiện nay, bất động sản là nguồn mang lại lợi nhuận nhất cho Khai Silk. Nhưng tôi lại không nghĩ là mình kinh doanh bất động sản. Vì với tôi, kinh doanh nghĩa là mình phải mua đi bán lại mặt hàng đó, mà tôi thì chỉ có đầu tư, khai thác thôi. – Thế còn tơ lụa, mảng kinh doanh cốt lõi nhưng có vẻ như gần đây không thấy ông nhắc nhiều? – Tơ lụa của tôi như công chúa ngủ trong rừng, hơn 10 năm nay vẫn chờ hoàng tử. Ví von như vậy để hiểu rằng, thị trường tơ lụa cao cấp hơn 10 năm qua chỉ một mình tôi tự kinh doanh mà không có một đối thủ nào xen vào. Trong kinh doanh, dù ở bất cứ lĩnh vực nào tôi cũng thích có cạnh tranh, để cùng phát triển. Nhưng tơ lụa cao cấp thì chờ mãi vẫn không thấy, tôi phải tự một mình tiến, một mình tìm hướng đi bằng cách cạnh tranh với hàng của nước ngoài, để đổi mới, để khách du lịch đến Việt Nam thấy mình không tụt hậu, không có cạnh tranh không có nghĩa là mình lại ì ạch, không đổi mới. – Theo ông thì vì sao không có đối thủ, có phải đây là ngành hàng người ta không tìm thấy lợi nhuận? – 10-15 năm trước thì cũng có một số doanh nghiệp tham gia kinh doanh, nhưng giờ thì vắng bóng hẳn. Theo tôi không phải là không có lợi nhuận, mà vì có thể người kinh doanh ngành hàng này không nắm được xu hướng, tự đào thải. Chứ thị trường tơ lụa của Việt Nam rất lớn, nhất là phân khúc cao cấp, bởi thẩm mỹ thì nhiều gu, nhiều hướng, nhiều nhu cầu. Và cơ hội vẫn còn rất nhiều cho các nhà đầu tư đam mê thật sự, có điều người kinh doanh phải biết đúng nhu cầu của khách hàng. -Nhưng có vẻ tơ lụa của ông khó đến được với đại bộ phận khách hàng, khi cửa hàng chỉ đặt ở những nơi quá sang trọng? – Với tôi, mở nhiều cửa hàng chưa chắc là tốt. Louis Vuitton đâu có nhiều cửa hàng, nhưng họ vẫn đông khách và được cả thế giới biết tới đấy thôi. Khách có nhu cầu và hàng mình tốt thì họ sẽ tìm đến. Tơ lụa của Khai Silk đúng là hiện nay chưa có cửa hàng gần với đại bộ phận người tiêu dùng, nhưng tôi hãnh diện vì khách du lịch nước ngoài đến Việt Nam đều biết và tìm mua sản phẩm của tôi. Hàng của Khai Silk có mặt ở hầu hết các khách sạn 5 sao, các khu du lịch lớn hay các trung tâm thương mại hạng sang. Từ một cửa hàng bán tơ lụa và đồ lưu niệm cho khách du lịch trên phố Hàng Gai, Hà Nội, ông Hoàng Khải xây dựng thương hiệu Khải Silk và chuỗi nhà hàng, khách sạn xa xỉ gắn liền với tên tuổi chủ nhân. – Định vị hàng của mình là cao cấp, xa xỉ, nhưng gần đây tại sao ông chủ Tập đoàn Khai Silk lại quyết định bán hàng giảm giá? – Đúng là trước đây, tôi chỉ chú trọng khách thượng lưu, giờ tôi sẽ phục vụ đủ tầng lớp khách hàng, nhưng không có nghĩa sản phẩm của mình không cao cấp, không còn là hàng sang. Giảm giá 40-50% cũng không phải ế mà bán, deal của Khai Silk khách hàng rất đông. Ví dụ như khách mua deal nhà hàng Cham Charm phải chờ 1-2 tuần mới được sử dụng. Bán deal giảm giá là tôi đang muốn hàng của mình phổ biến, tạo cơ hội cho nhiều người cùng biết và sử dụng sản phẩm của mình. Và khi họ có cơ hội biết và sử dụng sản phẩm, thấy được giá trị sản phẩm, họ mách nhau, tôi lại được thêm khách, sản phẩm của tôi càng phổ biến. Khi chiến dịch này dừng thì giá sẽ quay về ban đầu, nhưng lúc đó chúng tôi đã có lượng khách nhất định biết đến sản phẩm của mình. Đây là cách marketing hiệu quả nhất tôi từng làm, vì đem lại lợi ích thiết thực đến cho khách hàng. Qua 1 năm marketing bằng hình thức này, tôi thấy “sướng” hẳn vì sản phẩm mình nhiều người sử dụng. Hiện đã có 3-4 triệu lượt khách mua deal đến nhà hàng của chúng tôi ăn uống. Chương trình dự định là làm đến 2015, nhưng có lẽ hết 2014 sẽ kết thúc, vì đã đạt được con số dự kiến thực hiện trong 3 năm. – Kinh doanh hàng cao cấp giữa lúc kinh tế khó khăn này, ông có bí quyết gì để khách hàng vẫn chịu móc túi? – Ẩm thực cao cấp giờ cũng nhiều người đầu tư, nên cạnh tranh đã bắt đầu gay gắt. Giữa lúc kinh tế khó khăn, việc làm sao để khách hàng chấp nhận chi tiêu thì mỗi doanh nghiệp một bí quyết riêng. Với tôi, ngoài giá tốt, chất lượng tốt, cung cách phục vụ không chê vào đâu được còn rất nhiều yếu tố cần. Trong đó quan trọng là ý tưởng kinh doanh và văn hóa ẩm thực nữa. Ngoài ra, lúc khó cũng là lúc tôi tranh thủ đầu tư cho quảng bá, vừa marketing hiệu quả vừa bán sản phẩm đúng nhu cầu thị trường. Tôi cũng luôn dặn mình phải khẳng định đúng định hướng sản phẩm cao cấp, dù có bán rẻ hơn thì chất lượng vẫn phải là cao cấp. – Theo ông thì đến thời điểm này, nền kinh tế đã bớt khó chưa. Khai Silk có bị tác động nhiều trong giai đoạn khó khăn vừa qua?– Dù phân khúc hàng ăn khó khăn chỉ rơi vào một thời gian ngắn, không đến nỗi căng thẳng, nhưng doanh nghiệp cũng đã ảnh hưởng ít nhiều. Như phải vay vốn lãi suất cao nhưng hàng hóa bán ra không tốt, lợi nhuận giảm, trong khi mình phải cơ cấu lại sản phẩm, nhân sự, rồi lên chiến dịch quảng bá nhiều hơn… Kể ra thì dài, nhưng cái khó chung doanh nghiệp nào cũng phải vượt qua và ai cũng hiểu, tôi xin không nói. Với tôi, tôi xác định thời điểm khó khăn chỉ là tạm thời. Khoảng thời gian đó cũng giúp tôi tích lũy được kinh nghiệm, kiến thức thương trường, có cơ hội định hình lại nhu cầu thị trường, hướng chi tiêu của khách hàng mà tìm cách quảng bá sản phẩm phù hợp. Đó cũng là thời điểm phù hợp để cơ cấu lại doanh nghiệp, chuẩn bị nhân sự cho hợp lý, chờ khi kinh tế hồi phục thì nhanh chóng nắm bắt cơ hội kinh doanh. Tôi không biết doanh nghiệp khác thế nào, nhưng riêng tôi thì thời điểm này gần như khó khăn đã qua, tôi đã bắt đầu tích lũy năng lượng và đang bước qua đỉnh cao mới. Tôi tin đến cuối năm nay, mọi cái sẽ về lại đúng giá trị của nó. -Điều gì tạo nên chiến lược của Khai Silk? – Đó là sự khác biệt. Chọn vị trí đặc biệt để kinh doanh cũng là một tầm nhìn chiến lược, đầu tư sản phẩm khác biệt cũng là chiến lược. Trước đây mình hay nói chiến lược tạo sự khác biệt, nhưng giờ tôi thấy cái đó muộn rồi, phải là sự khác biệt mới tạo nên chiến lược. – Xin cảm ơn ông. Xây dựng tòa lâu đài siêu sang màu trắng với số tiền lên tới 15 triệu USD vào đúng lúc kinh tế khủng hoảng, Chủ tịch Tập đoàn Khải Silk chia sẻ, ông muốn nghĩ tới những điều không thể vươn tới Trong ánh chiều sắp tắt của một ngày hè, toà lâu đài trắng Tamasago trông như câu chuyện cổ tích ngàn lẻ một đêm. Lấy cảm hứng từ ngôi đền Taj Mahal Ấn Độ, Hoàng Khải – người sáng lập tập đoàn Khải Silk dường như muốn mang cái không khí huyền hoặc, cổ kính và tráng lệ ấy về với Sài Gòn, nhưng hiện đại hơn, gần gũi hơn. Toà lâu đài với 19 phòng, mỗi phòng được thiết kế hoàn toàn khác biệt, toàn bộ nội thất chỉ với hai gam màu chủ đạo trắng và đen, điểm xuyết một chút ánh đỏ từ những hoa văn trên chiếc khăn quàng của thiếu nữ Ấn Độ, hay một chút bạc kiêu sa từ bộ đồ ăn hoàn toàn của Versace. Phòng tổng thống với diện tích 260m2 là một không gian lộng lẫy và choáng ngợp. Tất cả đều nhìn ra hướng sông. Một hồ bơi biếc xanh nằm lọt giữa lâu đài, hắt lên những hoa văn trắng được trang trí với các môtíp hoa lá theo kiểu phù điêu đắp nổi. Những vòm trần và các bức tường được trang trí các hình học phức tạp, mô phỏng theo kiến trúc Mogon và kiểu chữ viết cổ rất đẹp và bóng bẩy của người Ấn Độ… Khu vườn kéo dài đến mặt sông chỉ trồng duy nhất một loài cây màu huyết dụ. Chỉ có chiếc gương treo ở cửa ra vào theo thuật phong thuỷ, chú vẹt với lời chào hiếu khách và những nụ cười thiếu nữ nhắc nhớ một chút về văn hoá Việt. – Vì sao sau bao nhiêu nhà hàng, khách sạn, resort… tạo dấu ấn Khaisilk, anh mới quyết định xây cho mình một lâu đài trắng? – Ở các nước phương Tây, văn hoá lâu đài đã có từ lâu đời, trong đó có những công trình để lại cho con người những di sản kiến trúc độc đáo và tráng lệ. Nhưng người Việt Nam mình thì dường như chưa có thói quen xây lâu đài. Kiến trúc để ở của người Việt Nam thường chỉ là biệt thự, to hơn một chút là dinh thự, biệt điện, dinh phủ… Tạo dựng Tamasagon, tôi muốn cho mọi người được thưởng thức thêm cái không khí của một di sản văn hoá đẹp nhất của Ấn Độ ngay trên đất Sài Gòn. Trong lâu đài, chỉ có duy nhất một dòng âm nhạc, đó là piano, gợi nhớ đến những lâu đài cổ ở châu Âu thế kỷ 18. Tôi nghĩ chỉ có tiếng piano, một loại nhạc cụ tinh tế mới lột tả hết sự lạnh lùng, cao sang của những kiến trúc lâu đài độc đáo. Toà lâu đài cũng sử dụng mùi hương riêng do chính mình làm ra, mùi trà trắng thanh tao và cao quý. – Ngôi đền cổ Taj Mahal hẳn đã gây trong anh một cảm xúc rất mạnh, để anh có thể tạo dựng một giấc mơ trắng với Tamasago? – Taj Mahal là một trong những công trình kiến trúc nổi tiếng thế giới ở Ấn Độ, một biểu tượng cảm động và thật đẹp về tình yêu. Đây là khu vườn lăng mộ của nhà vua Shah Jahan xây dựng nhằm tưởng nhớ người vợ quá cố của mình. Là người luôn tìm kiếm cái mới, vẻ đẹp tinh hoa của nhân loại, và chưa bao giờ muốn lặp lại mình, tôi thực sự bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp thiêng liêng, tráng lệ và rất kỳ công của Tamaha, một kỳ công của sức sáng tạo, lao động của con người. Sự độc đáo, mới lạ, nổi trội về kiến trúc làm người ta không thể nào quên. Chọn một mảnh đất lý tưởng dọc theo bờ sông, bên cầu Ánh Sao, Phú Mỹ Hưng, cùng với hai kiến trúc sư nước ngoài, một người Nhật, một người Đức, tôi đã miêu tả hết những mong muốn của mình với một lâu đài. Hơn 1.000 công nhân làm việc trong hai năm, Tamasago dần hiện hình như một toà tháp sinh đôi màu trắng. Từ lâu đài có thể ngắm nhìn toàn cảnh đô thị Phú Mỹ Hưng. Đặc biệt, tôi dành rất nhiều diện tích phụ để làm cho toà lâu đài trở nên tráng lệ với những đài phun nước, những hồ nước bao quanh để làm cảnh quan hỗ trợ kiến trúc này, như những tấm gương phản chiếu toàn bộ vẻ đẹp lộng lẫy của toà lâu đài. Cảm xúc của Tamaha được thể hiện nhất quán từ hoa văn, những chiếc ghế, đèn… cầu kỳ đến mức tinh tế nhất có thể, tối thiểu về màu sắc, nhưng tối đa về cảm xúc. Những bàn ăn, trên một mảng màu trắng toát, tôi thích một chút điểm xuyết đen, có thể là… liều lĩnh, nhưng nó gây cảm giác rất mạnh. Mỗi chiếc ghế màu đều được thiết kế khác nhau, không cái nào giống cái nào. Nhưng tất cả lại hoà vào nhau, làm giảm áp lực của màu đen và trắng. – Có cảm giác như với Tamasago, anh mới được thoả sức thể hiện con người hội hoạ trong mình? – Tôi rất quan tâm về màu và hình trong kiến trúc và nội thất. Tôi muốn tất cả những vị khách của mình được hưởng trọn niềm vui của sự sang trọng đạt đỉnh xa hoa, như những bộ đồ ăn bằng sứ với hai màu trắng đen của Versace, những chiếc đèn chùm của Hermes đều không dưới 20.000 USD/cái, cùng một phong cách phục vụ đạt đỉnh. Hơn ai hết, tôi hiểu nếu không tạo ra sự khác biệt trong phục vụ, sẽ không thể nào chinh phục được khách. – Với Tamasago, anh mong muốn điều gì? – Tôi muốn biến nơi đây thành một lâu đài mở cửa, để cho tất cả du khách, từ người giàu có đến người bình thường nhất, từ những chàng sinh viên nghèo đến những cô bé bán dạo, kể cả những cô giáo, thầy giáo… khi qua đây đều có thể ghé thăm. Thưởng thức một ly rượu vang, uống một ly nước trái cây thơm ngát, một ly càphê với giá bằng những nhà hàng khác, bạn có thể chia xẻ cùng tôi vẻ đẹp của lâu đài. Tôi đã xây rất nhiều nhà hàng, khách sạn, resort, nhưng đây là công trình đầu tiên tôi có thể tự hào. Lâu đài này tôi làm ra không phải cho mình, mà để cho mọi người cùng hưởng thụ. – Với Au Manoir trên đường Điện Biên Phủ, anh nổi tiếng là “nhà hàng đóng cửa”, với giá cũng… trên trời! Tại sao đến giờ này lại là một lâu đài mở cửa? – Đó thực sự là một ngưỡng sống mới của tôi. Tôi đã vượt qua năm, sáu đỉnh dốc, mới có thể “mở cửa” lòng mình. Tamasago là hương thơm của sự vương giả, tinh khiết. Hương thơm tự khắc sẽ toả, và nó phải được toả hương trong lòng những người bình thường nhất. Tôi muốn tất cả đều có thể thưởng thức mùi hương đó… – Ý nghĩa cuộc sống với anh là gì? – Tạo ra những sản phẩm đẹp, độc đáo, hoàn hảo cho xã hội. Một bữa ăn đẹp, một bộ thời trang đẹp, một ngôi nhà đẹp nó làm cho cuộc sống của bạn mới mẻ hơn, thi vị hơn. Hãy bước vào ngôi nhà của tôi vì nó… quá đẹp! Cái đẹp mang một giá trị vô hình, và đôi khi là vô giá. Bận rộn mải mê với công việc từ sáng tới tối, làm thế nào để anh tìm thấy sự bình yên? Tôi chỉ thực sự bình yên khi sáng tạo ra một sản phẩm hoàn hảo. Tôi chia sẻ với từng nhân viên của mình, để tạo sự bình yên. Những lúc không sáng tạo là lúc bất an nhất. – Trong thời buổi kinh tế khủng hoảng, vì sao anh lại quyết định đầu tư lớn như thế cho Tamasago? Đó cũng là một quyết định “very Khaisilk”, luôn làm cái gì khác biệt, nghĩ đến cái gì không thể với tới. Trí tuệ của mình cũng chỉ là để mang lại những vẻ đẹp mới cho cuộc sống. Thời gian mới trả lời mình là ai. Thời gian cũng minh chứng cho Khải, giúp Khải vượt qua những thử thách liên tục của cuộc sống. Cận cảnh lâu đài trắng siêu sang của Chủ tịch Khải Silk: Theo Sài Gòn Tiếp thi
Ông Hoàng Khải, Chủ tịch Tập đoàn Khai Silk: Với tôi, sự khác biệt tạo nên chiến lược kinh doanh.
Lâu đài Tajmasago trị giá 15 triệu USD của Khai Silk được đánh giá là một trong những công trình kiến trúc đẹp nhất Sài thành. Lâu đài trắng siêu sang giữa Sài Gòn của Chủ tịch Khải Silk
Lâu đài siêu sang của Chủ tịch Tập đoàn Khải Silk được xây vào đúng lúc kinh tế khủng hoảng
Lâu đài trắng của Chủ tịch Khải Silk cần hơn 1.000 nhân công, làm trong 2 năm
Đường nét kiến trúc, hoa văn phảng phất không gian ngôi đền Taj Mahal Ấn Độ
Mỗi phòng đều có thiết kế hoàn toàn khác biệt từ giường ngủ, bồn tắm thậm chí đến cả… chiếc bản lề
Người làm nên Khải Silk
Từ một cửa hàng bán tơ lụa và đồ lưu niệm cho khách du lịch trên phố Hàng Gai, Hà Nội, ông Hoàng Khải xây dựng thương hiệu Khải Silk và chuỗi nhà hàng, khách sạn xa xỉ gắn liền với tên tuổi chủ nhân.
Trong chiếc áo polo hồng nhạt, quần short khakis màu hồng đậm, đôi giày da lộn đế mềm màu đen và chiếc mũ fedora trắng, ông Hoàng Khải, chủ “lâu đài” Tajmasago trông giống một khách du lịch nhiều tiền, nhàn tản hơn là một doanh nhân. Đây là phong cách hằng ngày của ông, và “lâu đài” hiện là đại bản doanh chính của Khải Silk. “Lâu đài” là cách chủ nhà gọi tên khách sạn mang đậm nét kiến trúc Hồi giáo xứ Marocco, tọa lạc tại trung tâm Phú Mỹ Hưng, quận 7, TP.HCM.
Ông chủ Khải Silk. |
Nhìn từ bên ngoài, tòa nhà màu trắng với những chi tiết vòm cửa cầu kỳ này gợi nhớ đến khu lâu đài nổi tiếng Alhambra xứ Granaha, Tây Ban Nha. Vào bên trong, cũng vẫn những chi tiết kiến trúc ấy nhưng nội thất lại được trang trí pha trộn hài hòa nhiều trường phái, từ bàn ghế cổ Trung Hoa đến phong cách châu Âu hiện đại, màu sắc táo bạo. Người đứng đằng sau sự xa hoa được sắp đặt tỉ mỉ đến từng chi tiết nơi đây chính là ông chủ Hoàng Khải, nhà đầu tư kiêm thiết kế, tự tay sắm sửa và sắp đặt tài sản trị giá 15 triệu đô la Mỹ này. Ông Khải cũng thiết kế hầu hết những khoản đầu tư khác của mình, một chuỗi 12 nhà hàng cao cấp (fine-dining) trên cả nước, những cửa hàng thời trang mang thương hiệu Khải Silk, chưa kể đến tòa cao ốc thương mại – văn phòng Paragon tại quận 7. Được biết đến nhiều với cái tên Khải Silk, thương hiệu lụa thời trang mà ông tạo ra, ông Khải có hình ảnh gắn với một nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí hơn là một doanh nhân.
Năm 2007, thời hưng thịnh của thị trường, ông Khải sắm xe Rolls Royce, trở thành một trong những chủ nhân đầu tiên của chiếc xe biểu tượng của giàu sang ở Việt Nam. Ông cũng đàm phán với nhà đầu tư Phú Mỹ Hưng và thuê được những vị trí tốt với giá thuê thấp “như cho không” để phát triển một loạt dự án nhà hàng cao cấp, trong đó đáng kể nhất là dự án cao ốc văn phòng – khu thương mại Paragon trị giá 35 triệu đô la Mỹ cùng đầu tư với bà Lê Hoài Anh, chủ tịch công ty Thủy Lộc.
Tòa nhà Paragon, Quận 7. |
Nhưng vận may không phải lúc nào cũng mỉm cười với Khải Silk. Paragon khánh thành năm 2009, đúng vào thời điểm khủng hoảng kinh tế thế giới và mốc đi xuống của thị trường bất động sản. Khu Paragon gặp khó khăn trong việc lấp đầy diện tích. Các công ty thuê tại đây như rạp chiếu phim MegaStar, trung tâm thương mại Parkson… chịu cảnh vắng khách. Tuy nhiên, trong buổi trả lời phỏng vấn Forbes Việt Nam, ông Khải cho biết tình hình hiện nay đã cải thiện nhiều, 80% diện tích cho thuê đã được lấp đầy.
Trong khi đó, tình hình kinh doanh chung của thị trường vẫn khó khăn. Đối tác của ông Khải là công ty Thủy Lộc chuyên kinh doanh các cửa hàng mỹ phẩm và thời trang cũng đang trải qua một giai đoạn gian khó, phải đóng bớt một số cửa hàng bán lẻ, và có nhiều tin đồn về nợ nần.
Ông Khải cho biết các công ty của ông cũng không tránh khỏi những khó khăn trong việc cân bằng các khoản vay. “Kinh doanh thì không ai không vay nợ, tôi vay vốn từ nhiều ngân hàng, điều quan trọng là mọi người đều ngồi lại với nhau và thảo luận, cùng tìm ra giải pháp. Khó tôi thì có khó anh không?”.
Mặc dù từ chối cung cấp thông tin về tài sản cũng như doanh thu hoặc các khoản nợ, ông Khải cho biết các mảng kinh doanh hiện hữu của ông, từ các cửa hàng sản phẩm lụa mang thương hiệu Khải Silk, đến 12 nhà hàng và khách sạn cao cấp mới mở Tajmasago, đều đang đem lại nguồn thu đều đặn, dù không lớn. Nhưng trên thị trường vẫn nhìn vào các khoản đầu tư của Khải Silk với sự nghi ngờ nguồn gốc sự giàu có của ông Khải. Khi được hỏi về vấn đề này, ông Khải chỉ cười. Ông nói, “Có lẽ họ không hiểu những thứ tôi làm đều thuê được rất rẻ, vì mình là người tiên phong”.
Lâu đài Tajmasago. |
Khởi nguồn của Khải Silk là một cửa hàng thêu nhỏ của gia đình ở số 96, phố Hàng Gai, Hà Nội. Những người bạn cùng thời kể lại, những năm 1980, Khải là một thanh niên Hà thành cao ráo đẹp trai, nhà ở trung tâm khu phố cổ, theo học đàn ở Nhạc viện Hà Nội, tính quảng giao nên ngay từ hồi trẻ đã giao du với nhiều bạn bè là người nước ngoài. Là anh cả trong một gia đình có ba anh em trai, từ năm 17 tuổi, Khải đã giúp mẹ kinh doanh, chuyển cửa hàng thêu thành cửa hàng tơ lụa chuyên bán các mặt hàng lưu niệm làm từ lụa. Cuối những năm 1980, khách du lịch tới Việt Nam chưa nhiều, chủ yếu là chuyên gia Thụy Điển làm việc tại nhà máy giấy Bãi Bằng. Lúc đầu bán hàng chủ yếu cho những người này, sau đó Khải bắt đầu đi nước ngoài, sang Thái Lan, Singapore, thấy những nơi ngày rất phát triển, nên muốn làm một cửa hàng lụa bài bản, sang trọng tại Hà Nội. Năm 25 tuổi, Khải bỏ học tại Nhạc viện Hà Nội, chính thức thành lập cửa hàng Khải Silk. Cửa hàng đầu tiên ở phố Hàng Gai làm ăn tấn tới kéo theo sự phát triển của rất nhiều cửa hàng tơ lụa và đồ lưu niệm khác dọc phố Hàng Gai, Hàng Bông. Khi nhìn lại thời gian này, ông Khải bình luận: “Chính tôi là người khai sinh ra phố tơ lụa ở Hàng Gai”.
Trong giai đoạn này, việc kinh doanh tơ lụa giúp ông Khải tích lũy tiền mặt, bắt đầu mua bất động sản tại Hà Nội và những nơi khác. Một trong những khoản đầu tư lớn của ông cách đây 15 năm là Hội An Riverside Resort, một trong những khu nghỉ dưỡng cao cấp đầu tiên ở Hội An vào cuối những năm 1990. Khách sạn này kinh doanh thành công và được ông Khải bán đi sau đó vài năm, thu lời gấp vài lần so với lúc mua. Ông Khải kể, thời gian này đầu tư bất động sản đều bằng tiền tích lũy, không vay vốn ngân hàng, không đòn bẩy. “Nếu biết vay vốn ngân hàng để đầu tư lúc đó, thì có thể tôi còn giàu hơn gấp nhiều lần!” ông nói.
Năm 2000, Khải quyết định chuyển toàn bộ kinh doanh vào TP.HCM. Bước chuyển này đánh dấu một bước ngoặt trong sự nghiệp kinh doanh của ông, khi ông đầu tư mạnh hơn và lớn hơn vào nhà hàng, bất động sản và khách sạn. Vào đến TP.HCM, ông dùng tiền tích lũy từ trước mua ngay một ngôi nhà trên đường Đồng Khởi, mở tiệm Khải Silk đầu tiên. “Lúc đó giá cũng tới cả ngàn cây vàng rồi,” ông nói. Ông Khải nhanh chóng có thêm nhiều bạn bè là những người thành đạt, rồi trở thành thành viên của YPO (tổ chức các chủ doanh nghiệp trẻ quốc tế). Ý định mở cửa hàng nảy sinh. “Bạn bè nói, sao không có những nhà hàng thực là sang?” Nhà hàng sang trọng đầu tiên được ông Khải đầu tư là nhà hàng Pháp Au Menoir de Khai, tại một biệt thự cũ trên đường Điện Biên Phủ, nhưng “mở ra rất đẹp mà lúc đầu không có khách, phải 2, 3 năm sau mới có khách”. Sau đó là hàng loạt nhà hàng sang trọng khác như Nam Kha, Nam Phan, các nhà hàng ở Phú Mỹ Hưng. Những nhà hàng này đáp ứng nhu cầu ẩm thực mang tính văn hóa cao của giới có tiền, nhu cầu tiếp khách sang trọng, khách nước ngoài của nhiều doanh nghiệp.
Giờ đây, khi các thành phố lớn đã có thêm nhiều lựa chọn về nhà hàng đẳng cấp, thì ông Khải vẫn được coi là một trong những người đầu tiên đầu tư bài bản vào các nhà hàng loại này. Mới đây, ông Khải cho tôn tạo lại ngôi nhà cổ ở số 26 Nguyễn Thái Học, Hà Nội, ngôi nhà của Điền gia tộc mà ông mua cách đây 20 năm với giá 4 cây vàng, đặt tên lại là Khai Brothers, chuyên ẩm thực Hà Nội. Khai Brothers vừa mở lại tạo ra một sự kinh ngạc mới về thẩm mỹ của người chủ.
“Ấn tượng lớn nhất của tôi về anh Khải là tính sáng tạo, cả trong những thứ anh ấy tạo ra và cả trong các ý tưởng kinh doanh”, bà Hoàng Thị Mai Hương, chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty quảng cáo Sattchi & Sattchi Việt Nam, một người bạn của ông Hoàng Khải, nhận xét. Nhiều doanh nhân khác cũng tỏ ra khâm phục khiếu thẩm mỹ và tầm nhìn của ông Khải trong việc đầu tư những nhà hàng cao cấp, nhưng cũng có ý kiến chê các món ăn là không có gì đặc biệt. “Khải là người thích tạo ra cái đẹp”, một doanh nhân gốc Hà Nội khác nhận xét. “Về ẩm thực, mỗi người một khẩu vị, nhưng không thể phủ nhận tính thẩm mỹ trong các nhà hàng của Khải Silk”.
Ông Khải là người duy mỹ, chú ý đến từng chi tiết: chỉ để trang hoàng lâu đài Tajmasago dịp giáng sinh này, ông thuê hẳn một chuyên gia trang trí giáng sinh từ London qua.
Ông Khải cho rằng khả năng lớn nhất của ông là thuyết phục người khác, “rất mạnh mẽ”. Ông kể, ông chỉ mất 45 phút tại phòng chờ sân bay để thuyết phục bà Ba Dah Wen, tổng giám đốc Phú Mỹ Hưng cách đây vài năm, giao đất cho ông xây Tajmasago. “Hồi đó tôi có quá nhiều dự án bên này rồi nên Phú Mỹ Hưng không muốn giao nữa”. Sau cuộc nói chuyện, bà Ba đồng ý cho ông Khải thuê đất trong vòng 25 năm, với giá không được tiết lộ, chỉ được miêu tả là rất thấp.
Làm bạn với giới nghệ sĩ, giải trí, ông Khải còn tham gia vào lĩnh vực này với tư cách giám khảo chương trình MasterChef. |
Những người quen biết ông Khải nhìn nhận thành công của ông nằm ở khả năng ứng đáp linh hoạt với thời cuộc, sự khéo léo trong duy trì các mối quan hệ và thái độ luôn vui vẻ với cuộc đời. Các mối quan hệ với giới giải trí, những người nổi tiếng giúp rất nhiều cho ông chủ Khải Silk trong việc khuếch trương danh tiếng các nhà hàng, khách sạn và thương hiệu thời trang. Tại lâu đài Tajmasago (ghép từ hai tên Taj Mahal và Sài Gòn), còn nhiều buổi tiệc được tổ chức với sự góp mặt của giới giải trí, giới có tiền và những người muốn định vị mình thuộc giai cấp thượng lưu mới. Ông Khải tỏ ra thoải mái trong vài trò doanh nhân lẫn vai trò người nổi tiếng khi tham gia trong ban giám khảo chương trình truyền hình thực tế MasterChef.
Người đàn ông vẫn còn độc thân ở tuổi 50 này luôn nở nụ cười thường trực, “như ông địa”, là cách mà bạn bè miêu tả ông, và đôi mắt luôn hấp háy như đang ủ một kế hoạch làm ngạc nhiên tất cả mọi người
Theo Forbes VN