Tâm sự đắng lòng của cặp vợ chồng làm mẫu nude

Vợ chồng anh T. chị M. (Hoàng Mai, Hà Nội) làm mẫu nude đã gần chục năm nhưng chưa từng công khai công việc này với bất kỳ ai vì sợ dị nghị. Mỗi lần cần nói chuyện công việc, vợ chồng anh thường “nháy” nhau ra quán bia.

Nhà có người chết cũng phải đi làm mẫu

Phải khó khăn lắm phóng viên mới có thể tiếp cận được một số người chuyên làm mẫu nude cho các trường nghệ thuật trên địa bàn Hà Nội. Nghề rõ ràng rất chân chính, không có gì sai trái nhưng lại lắm thị phi khiến những người làm nghề này luôn sống khép mình.

Gặp mẫu T trong căn phòng chật chội chỉ đủ kê 2 chiếc giường nhỏ cùng với một vài vật dụng cần thiết, dù đã đảm bảo không tiết lộ tên thật nhưng trong câu chuyện với phóng viên, mẫu nude này vẫn có chút dè dặt với ánh mắt đề phòng.

mẫu nude, dám cởi, thị phi, chân chính

Mẫu T. trước làm bốc vác ở bến xe Giáp Bát, công việc vất vả, lại cạnh tranh có khi giải quyết bằng dao kiếm nên anh nản. Được cô ruột giới thiệu, anh T. xin đi làm mẫu nude tại trường ĐH Mỹ thuật Việt Nam từ năm 2004. Theo mẫu T. nghề này, điều quan trọng nhất không hẳn ở ngoại hình, cơ bản là ở bản lĩnh có dám cởi trước mặt nhiều sinh viên và vượt qua được dị nghị của người đời.

“Với mức chi trả cho mẫu ngồi 85.000 đồng, mẫu đứng 140.000 đồng cho mùa Hè và 140.000 đồng, 180.000 đồng cho mùa Đông trong vòng 3,5 tiếng, thoạt nghe nhiều người sẽ nghĩ thu nhập vậy là tạm ổn nhưng chỉ có 10% mẫu nude sống được bằng thu nhập này, còn lại 90% phải làm thêm từ bảo vệ đến xem ôm để có tiền trang trải cuộc sống”, mẫu T. khẳng định.

Mẫu T. giải thích, nếu ngày nào cũng làm mẫu thì thu nhập cũng ổn, nhưng đa phần các mẫu tuần chỉ được gọi 2 lần. Nếu không nhanh nhẹn tìm mối thì “chết đói”.

Hợp đồng giữa mẫu và các trường chỉ là hợp đồng miệng nên thích thì người ta gọi, không thích thì thôi. Việc cạnh tranh giữa các mẫu nude cũng quyết liệt không kém nghề khác. “Trừ khi bố mẹ mất thì nghỉ, chứ nếu cô, dì, chú, bác mà mất đúng hôm mình được gọi đi thì cũng cáo lỗi, miếng cơm manh áo mà, nếu mình từ chối họ sẽ gọi người khác, thế là mình mất mối”, mẫu T. nói.

mẫu nude, dám cởi, thị phi, chân chính

 

Ai chọn nghề này toàn người thần kinh có vấn đề

Mẫu T. bảo công việc này tuy hơi nhạy cảm nhưng “mưa chẳng đến mặt, nắng chẳng tới đầu” nên đa phần các mẫu đã làm rồi đều trung thành cho tới lúc không được gọi nữa. “Trước tôi làm bốc vác, ra khỏi nhà không biết hôm nay có kiếm được đồng nào hay không nhưng từ khi làm mẫu nude, cứ được gọi là chắc chắn hôm nay có tiền nên cũng yên tâm”.

Là người nhanh nhẹn hoạt bát nên mẫu T. vui vẻ khoe anh sống được với nghề. Tuy không dư giả nhưng cũng đủ nuôi hai con ăn học. Anh chỉ về phía chiếc ti vi mới coong bảo vợ chồng anh vừa quyết định mua trả góp. Hai con của anh rất vui nhưng anh thì đang lo, vì vừa quyết định mua ti vi trả góp mỗi tháng 500.000 đồng thì anh lại phải nằm viện.

Sau nhiều năm làm mẫu với nhiều tư thế khó khiến anh bị thoái hóa đốt sống cổ. Nằm viện hơn chục ngày, về nhà phải cố định cổ cả tháng trời nhưng cũng chẳng có chế độ gì. Không đi làm tức là không có tiền. Cả tháng nay cuộc sống gia đình anh theo kiểu giật gấu vá vai.

Mẫu M. (vợ mẫu T.) sau nhiều năm làm vệ sinh cho một công ty cũng chuyển sang làm mẫu nude. Chị kể: “Những ngày đầu làm mẫu rất căng thẳng, cứ mỗi khi thấy sinh viên thì thầm to nhỏ hay cười với nhau là chị lại thấy sợ sợ, tức giận. Vẫn biết là sinh viên chỉ bàn luận với nhau về hình vẽ hay nói chuyện tếu táo chứ họ chẳng bình luận mình. Cứ sau mỗi buổi làm mẫu về tới nhà là nằm vật ra giường, toàn thân mỏi nhừ”.

Mẫu M. bảo, mùa hè thì đỡ chứ mùa đông rất khó khăn. Những mẫu sau giờ giải lao thường tám chuyện cho vui rằng những ai chọn nghề này toàn người thần kinh có vấn đề. Mùa đông người ta tìm cách mặc cho ấm thì mình cứ tranh nhau đòi đi cởi. Dù trước khi cởi các mẫu luôn thực hiện vài động tác cho nóng người và nhà trường cũng cung cấp một máy sưởi nhỏ nhưng cũng không tránh khỏi cái lạnh thấu xương.

“Chỉ cần sinh viên đi qua đi lại hoặc vô tình đánh rơi bảng vẽ là lạnh toát người. Thường bên có lò sưởi thì da thịt ửng đỏ còn bên không có thì tím tái”, chị M. kể.

Chị M. đã từng nhiều lần không hài lòng với tư thế mà giáo viên yêu cầu. “Thường gặp được giáo viên dễ tính, họ sẽ xếp tư thế để người mẫu dễ chịu. Phải giáo viên khó tính, họ bắt uốn éo nên rất mỏi. Nếu người mẫu nào cố chịu thì về sẽ đau khắp người suốt cả tuần. Nếu ai thấy tư thế khó thương lượng với giáo viên không được, bỏ về là chuyện thường. Vì chỉ là hợp đồng miệng, không có cơ chế gì nên việc hủy ngay tại chỗ không hiếm”, chị M. chia sẻ.

Vợ chồng chị M. làm mẫu khá lâu nhưng người trong nhà ít ai biết (trừ bà cô ruột và mẹ đẻ). Nghề này chân chính sao phải giấu?, tôi hỏi. Mẫu M. bảo: “Chỉ có những người làm mẫu mới hiểu điều này còn người đời mấy ai chịu hiểu, họ cho đàn bà làm nghề này là loại lẳng lơ. Vợ chồng tôi không bao giờ nói chuyện công việc ở nhà, nếu bức xúc quá thì nháy nhau ra quán bia tâm sự. Gần chục năm nay, hàng xóm vẫn nghĩ tôi làm lao công còn chồng làm xe ôm”.

TL

Leave a Reply