LOS ANGELES, California (NV) – Một cặp vợ chồng Việt Nam ở Los Angeles vừa bị tòa tuyên án tù vì tội tông chết con trai một chánh án tòa sơ thẩm liên bang, rồi lái xe đi mất, theo một bản tin của đài truyền hình KABC.
Nạn nhân cũng là cháu nội một chánh án tòa kháng án liên bang.
Bà Marguerite Đào Vương, 67 tuổi, bị tuyên án ba năm tù vì đụng chết anh David Pregerson, 23 tuổi, tại Pacific Palisades rồi lái xe đi mất, hồi năm 2013.
Nạn nhân là con trai ông Dean Pregerson, chánh án tòa sơ thẩm liên bang, và là cháu nội ông Harry Pregerson, chánh án tòa kháng án liên bang, khu vực 9.
Ông Michael Vương, 67 tuổi, chồng của nghi can, bị án tù một năm và ba năm quản chế vì có liên quan đến vụ án chết người.
Theo KABC trích lời các công tố viên, sau khi vụ án xảy ra, ông Michael nhận tội thay cho bà vợ, nói rằng ông chính là người lái xe. Ông cũng đem xe đi sửa để che giấu bằng chứng tai nạn.
Cả hai vợ chồng đều không chống lại tố cáo của phía công tố.
Nạn nhân David Pregerson bị đụng vào khoảng 3 giờ sáng ngày 27 Tháng Mười Hai, 2013, trong lúc đang đi bộ về nhà.
Bà Marguerite Đào Vương, một nhân viên bưu điện, đụng nạn nhân trong lúc lái xe đi làm.
Nạn nhân, một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học UCLA và muốn trở thành một nhà làm phim, qua đời tại bệnh viện bốn ngày sau.
Cả hai vợ chồng ông Michael Vương đều không nói gì ở phiên tòa, nhưng ba người con của họ lên tiếng xin lỗi gia đình Pregerson.
Gia đình ông Pregerson không phát biểu gì cả. (Đ.D.)
LOS ANGELES – Một cặp vợ chồng Mỹ gốc Việt đã nghe tuyên án vào ngày thứ Sáu, liên quan đến vụ một thanh niên từng có ước vọng làm phim bị tông thiệt mạng trong lúc anh đi bộ về nhà trong bóng đêm tại Pacific Palisades.
Bà Marguerite Đào Vương,67 tuổi, một người soạn thư cho ty bưu điện 28 năm, đã lái xe đi làm ca sáng lúc 3 giờ sáng khi gây tai nạn. Bà bị ba năm tù ở. Chồng của bà, ông Michael Vương, cũng 67 tuổi, bị một năm tù ở và ba năm tù treo.
Cha của nạn nhân David Pregerson là ông Dean D. Pregerson, một thẩm phán tại Tòa Trung Ương Liên Bang. Trong buổi nghe tuyên án đối với vợ chồng họ Vương, ông Pregerson đã nói về sự đau khổ của cha mẹ bị mất đứa con mới có 23 tuổi.
Ông nói với bà Marguerite và ông Michael, “Người ta không thể nào qua khỏi nỗi đau mất con. Mỗi ngày là ngày phải chịu đựng cơn đau.”
Ông Pregerson trách hai vợ chồng đã vô tâm sau khi tông con của ông với một chiếc xe nặng 3 tấn, để mặc cho thanh niên đó nằm trên đường như một con vật bị tông giữa đường trong đêm khuya.
Về phía hai vợ chồng, con trai của họ, anh Andrew Vương – một bác sĩ – đã nói trước tòa rằng cái chết của anh David cũng ảnh hưởng đến họ và xin gia đình Pregerson hãy tha thứ cho hai ông bà họ Vương. Ông nội của nạn nhân cũng là một thẩm phán tại tòa kháng án liên bang.
Trong đêm xảy ra tai nạn, người thanh niên đã say rượu, sau khi dự một bữa tiệc Giáng Sinh. Anh đi bộ về nhà ngay trước 3 giờ sáng, dọc theo một con đường còn tối, hai bên có những hàng cây, ở Pacific Palisades.
Một chiếc xe station wagon hiệu Volvo chạy tới gần.
Máy camera an ninh đã thu hình chiếc xe trước khi xảy ra vụ xe đụng, và sau khi tài xế chạy trốn. Nhưng chính xác chuyện gì đã xảy ra ở giữa hai thời điểm ấy thì vẫn còn mù mờ.
Chỉ có một điều rõ ràng, là David Pregerson chết vì bị thương quá nặng, nằm trên đường. Anh có hoài bão trở thành một nhà làm phim, và là con cháu của một gia đình danh giá trong ngành luật pháp.
Cách không lâu sau khi xảy ra tai nạn, người lái xe tới làm việc ở sở như bình thường. Công việc của bà Marguerite là phân loại thư từ, tại một cơ sở phụ của bưu điện ở Pacific Palisades.
Trong ba tháng, bà vẫn giữ bí mật của mình, ngay cả khi cuộc điều tra về vụ đụng xe rồi bỏ chạy đã trở thành mẩu tin lớn đăng trên trang nhất của nhật báo Palisadian-Post. Tờ báo này được phân phối thông qua bưu điện nơi bà làm việc.
Khi cảnh sát cuối cùng truy dò chiếc xe Volvo cho tới tận nhà của bà ở Mar Vista, Marguerite Vương đã bị ghi âm bằng một chiếc máy giấu kín tại đồn cảnh sát. Bà bảo chồng đứng ra nhận trách nhiệm, và bảo ông “cứ nói dối, đừng thừa nhận bất cứ điều gì cả.”
Trong một phiên tòa đầy cảm xúc trước đây, bà Marguerite được mô tả dưới hai luồng sáng khác nhau khá nhiều.
Các công tố viên đã mô tả bà là một người phạm luật, không biết hối hận, chỉ biết tính toán, không bao giờ chấp nhận trách nhiệm về nỗi đau mà bà gây ra cho gia đình của người bị bà gây thiệt mạng.
Trong khi đó, các luật sư của vợ chồng Vương miêu tả hai thân chủ là cặp vợ chồng lương thiện, tuân thủ luật pháp. Họ chỉ phạm một sai lầm, khi đối đầu với điều nghiêm trọng nhất trong những vấn đề hóc búa về mặt đạo đức. Theo các luật sư nói, ông bà Vương là những người tỵ nạn chạy trốn khỏi Việt Nam, ngay trước khi Sài Gòn thất thủ. Họ đến Mỹ và nuôi ba người con trở thành những công dân hữu dụng.
Trong tòa trước đây, bà Marguerite đã nhận tội lái xe đụng rồi bỏ chạy, còn ông Michael nhận tội phụ giúp. Ban đầu ông đã nghe lời vợ và nói giả vờ với cảnh sát rằng ông là người lái xe.
Biện lý cuộc quận hạt đã yêu cầu mức án ba năm tù cho bà Marguerite, và 16 tháng tù cho ông Michael.
Trước khi nhà chức trách xác định được người lái chiếc Volvo là ai, thì ông Dean Pregerson, cha của nạn nhân, đã khẩn khoản kêu gọi người lái xe ấy hãy ra mặt.
Trong một cuộc họp báo với các nhà điều tra lúc đó, ông từng nói, “Chúng tôi đang chuẩn bị để tỏ lòng nhân từ.” Nhưng ông nói thêm rằng điều đó sẽ thay đổi, nếu người lái xe không chịu xuất hiện. Ông nói rằng nếu “bạn từ chối cơ hội để làm điều đúng, thì tôi sẽ cảm thấy điều hoàn toàn ngược lại.”
Ngay sau khi ông bà Vương nhận tội, ông Dean và vợ ông là Sharon liền nộp đơn kiện cặp vợ chồng này, về việc gây ra cái chết một cách sai trái. Họ tố cáo bà Marguerite về “hành vi bất cẩn, cẩu thả, thiếu thận trọng, và trái pháp luật,” dẫn đến cái chết của con trai họ. Vụ kiện đòi bồi thường các khoản chi phí y tế và tang lễ, cũng như những thiệt hại tổng quát.
Trong một tập tài liệu dày nộp cho toà án, luật sư David M. Murphy của bà Marguerite Vương kể một câu chuyện cổ điển về những người tỵ nạn chiến tranh đi sang được Mỹ. Khi sắp mất Sài Gòn, ông Michael Vương, cựu chiến binh từng có 10 năm trong quân đội Việt Nam Cộng Hòa, đưa gia đình ông lên chiếc máy bay trực thăng mà anh của ông làm phi công, và bay ra biển.
Sau khi hạ cánh trên hàng không mẫu hạm Mỹ, ông bà Vương ở trong một trại tỵ nạn tại Phi Luật Tân, trước khi chuyển đến ở Arkansas, Minnesota, Fresno và Texas. Họ làm những công việc lặt vặt, trước khi định cư tại Los Angeles. Ông làm nghề thợ hàn, và bà là nhân viên Bưu Điện Hoa Kỳ, làm việc ca khuya, phụ trách phân loại thư tín bưu kiện.
Họ nuôi ba đứa con ăn học lên tới đại học. Người con cả là Andrew, một bác sĩ.
Một mạng lưới rộng lớn gồm các cháu, bạn bè gia đình, bạn học cùng lớp và bạn bè suốt đời của con cái họ, đã viết thư xác nhận tính thanh liêm và lòng từ thiện của ông bà Vương. Họ mô tả ngôi nhà của ông bà như là một nơi chào đón các trẻ em, thú cưng, thức ăn và tình bạn.
Murphy viết, “Bà ấy không phải là một con quái vật, như công tố viện đã miêu tả bà. Nhưng bà là một người tốt, ân cần chu đáo, một phụ nữ quảng đại. Bà chỉ phạm một sai lầm rất nghiêm trọng. Phản ứng của bà, mặc dù sai, là một phản ứng sợ hãi và hoảng loạn, chứ không phát sinh từ sự dữ hay ác ý.”
Ông Murphy mói rằng chính nạn nhân David Pregerson phải chịu trách nhiệm về vụ tai nạn. Pregerson là một nhà làm phim còn non trẻ, đã làm đuợc mấy phim truyền hình và phim xi nê, được khen ngợi vì hình ảnh đẹp, khả năng đạo diễn và tài diễn xuất.
Ông Murphy viết, “Anh ấy đã quá say, như được cho thấy bởi các bản báo cáo y tế từ bệnh viện UCLA Medical Center. Anh bước đi giữa đường vào lúc 3 giờ sáng. Nếu anh không làm như vậy, thì không có tai nạn nào xảy ra.”
Trong một hồ sơ tuyên án nộp trong tuần qua, phó biện lý quận hạt Marna Miller nhắm vào chuyện ông bà Vương cố gắng tìm cách trốn tránh trách nhiệm, bằng cách sửa chữa chiếc xe Volvo, và phủ nhận chuyện họ có biết về tai nạn.
Công tố viên đưa vào trong hồ sơ ấy những bản chép ra bằng chữ của một cuộc trò chuyện bí mật bị thu âm, giữa ông bà Vương trong đồn cảnh sát. Có lúc chính bà Marguerite đã cảnh cáo chồng rằng họ có thể bị ghi âm, nhưng hai vợ chồng vẫn cứ tiếp tục nói chuyện.
Bà Marguerite nói, “Tôi đã nói với họ rằng ngày hôm đó tôi không lái xe Volvo.”
Chồng bà trả lời, “Vâng.”
“Ông cứ nói dối về mọi chuyện. Đừng nói gì cả. Đừng thừa nhận bất cứ điều gì… Ông đã bảo họ là anh ta chạy vào xe ông phải không?” Ông chồng trả lời, “Phải, tôi đã nói với ông ấy là anh ta chạy vào tôi, chứ tôi không chạy vào anh ta.”
Sau đó, khi thám tử John Skaggs của Sở Cảnh sát Los Angeles nói với họ rằng cuộc nói chuyện của họ đã được thu âm lại, và cả hai người đều sẽ đi tù nếu họ không nói sự thật.
Nghe vậy, bà Marguerite lại nói lãng đi. Bà nói, “Tôi không biết. Tôi chẳng biết gì về điều đó cả.”