Sau thời gian mắc bệnh hiểm nghèo, Chủ tịch nước Trần Đại Quang từ trần lúc 10h05 sáng 21/9/2018 tại Hà Nội.
Ông Nguyễn Quốc Triệu – Trưởng ban bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ Trung ương cho biết, Chủ tịch nước mất tại bệnh viện Trung ương quân đội 108.
Theo thông báo của Ban bảo vệ sức khỏe cán bộ Trung ương, Chủ tịch nước Trần Đại Quang mắc bệnh hiểm nghèo, đã được các giáo sư bác sĩ trong và ngoài nước hết lòng cứu chữa, lãnh đạo Đảng và Nhà nước hết sức quan tâm, tạo điều kiện nhưng không qua khỏi.
Chủ tịch nước Trần Đại Quang. Ảnh: Giang Huy. |
Chủ tịch Trần Đại Quang, 62 tuổi, quê ở xã Quang Thiện, huyện Kim Sơn, tỉnh Ninh Bình.
Ông là Giáo sư, Tiến sĩ Luật học, từng học Trường Cảnh sát nhân dân Trung ương, Cao đẳng Ngoại ngữ (Bộ Công an) và Đại học An ninh nhân dân.
Ông là Ủy viên Ban chấp hành Trung ương Đảng khóa X; Ủy viên Bộ Chính trị (khóa XI, XII).
Năm 2006 đến tháng 8/2011, ông làm Thứ trưởng Công an.
Tháng 8/2011 đến tháng 3/2016, ông giữ chức Bộ trưởng Công an; Trưởng Ban Chỉ đạo Tây Nguyên; đại biểu Quốc hội khóa XIII; Phó Trưởng Ban Chỉ đạo Trung ương về phòng, chống tham nhũng, Phó Trưởng Tiểu ban bảo vệ chính trị nội bộ Trung ương.
Tháng 4/2016 đến nay, ông là Chủ tịch nước, Chủ tịch Hội đồng Quốc phòng và An ninh, Trưởng Ban Chỉ đạo Tây Nguyên; Trưởng Ban Chỉ đạo Cải cách tư pháp Trung ương; đại biểu Quốc hội khóa XIV.
Ban Thời sự
Vì thế sau khi dùng tổng cục 2 để tấn công tổng cục 5 nhằm hạ bệ Trần Đại Quang không được, Nguyễn Phú Trọng và Nguyễn Xuân Phúc đã nhờ bàn tay của Trung Cộng hạ thủ Trần Đại Quang trong chuyến ông Quang đi thăm Trung Quốc. Cũng như trước đây Trọng đã đồng ý với Phúc để Trung Cộng hạ thủ Nguyễn Bá Thanh, mặc dù Thanh là chỗ tin cậy của Trọng trong việc đánh Vinashin, nhưng Bá Thanh có quá nhiều cá tính mạnh, một trong cá tính đó là muốn thay đổi dân chủ và những phát ngôn coi thường Trung Cộng. Nguyễn Bá Thanh sau thời gian đi Trung Quốc về cũng lâm tình trạng như Trần Đại Quang hôm nay. Chưa loại trừ khả năng Đinh Thế Huynh cũng bị tương tự vì ông Huynh cũng đi Trung Quốc hồi năm ngoái.
Hiện nay Trần Đại Quang đang chữa trị tích cực ở nước ngoài, tình trạng sức khoẻ đã ở mức nguy kịch. Không biết các bác sĩ có chữa trị được cho ông ta qua cơn nguy kịch này không. Nếu ông ta không qua được, đây cũng là điều đáng tiếc.
Không phải đáng tiếc của đấu tranh dân chủ, mà đáng tiếc là sự cân băng, sự đa dạng, đa nguyên trong nội bộ cộng sản đã bị triệt tiêu hoàn toàn.
Cuối cùng thì có lẽ nên giải tán uỷ ban chăm sóc sức khoẻ trung ương đảng cộng sản Việt Nam, trong khi dân chúng thiếu thốn bệnh viện, các bệnh nhân nằm chung một giường, chờ đợi thiết bị y tế thì cái ban này được trang bị ngân sách khổng lồ để chăm sóc và phát hiện sớm bệnh tình của các quan chức lãnh đạo. Trách nhiệm ban này còn là kiểm tra sức khoẻ cho các uỷ viên trung ương trước khi bầu bán ở đại hội, nếu không đủ sức khoẻ đảm nhận trách nhiệm trọn nhiệm kỳ sẽ gạt bỏ.
Vậy mà mới hơn 1 năm của nhiệm kỳ đại hội 12 có đến 3 uỷ viên Bộ Chính Trị có vấn đề nghiêm trọng về sức khoẻ như Võ Văn Thưởng, Đinh Thế Huynh, Trần Đại Quang. Chưa kể đến cấp uỷ viên trung ương. Như thế đạị hội 12 là một đại hội bịp bợp, không minh bạch vì những người có bệnh trầm trọng lại qua được vòng kiểm tra đánh giá của uỷ ban chăm sóc sức khoẻ trung ương.
Nói là vậy, tuy nhiên ai cũng hiểu uỷ ban này đã kiểm tra kỹ càng. Những lãnh đạo bị bệnh tình đột ngột khó hiểu như Trần Đại Quang, Đinh Thế Huynh đều là bệnh do thanh trừng nhau, hạ độc thủ mà ra, không phải bệnh lý tự nhiên mang đến.
Đã sang thế kỷ 21, đảng cộng sản Việt Nam dưới thời Nguyễn Phú Trọng chẳng những không tiến bộ hơn, mà gia tăng những thủ đoạn man rợ như thời kỳ đầu. Bắt bớ đàn áp, dùng hồng vệ binh, cựu chiến binh đấu tố những nhà đấu tranh dân chủ, kết án nặng nề. Trong nội bộ dùng thủ đoạn, quyền lực hạ bệ nhau không được, quay sang dùng ngoại bang đánh thuốc độc. Sử dụng mật vụ thâm nhập lãnh thổ nước khác để bắt người đảng viên trốn chạy. Tất cả những gì mà kẻ đầu đảng Nguyễn Phú Trọng và phe cánh đang làm chính là những điều trước kia đã từng xảy ra ở thời kỳ mông muội của chế độ cộng sản quốc tế.
Không ai nghĩ rằng đến ngày nay, những thủ đoạn bẩn thỉu và man rợ này lại được thực hiện trở lại.
Nguồn: nguoibuongio´s blog