Nhưng nếu không có người nào giành đa số phiếu đại cử tri, thì quyền bầu chọn tổng thống sẽ thuộc về Hạ viện. Khi đó Hạ viện phải chọn một trong ba ứng cử viên nhận được nhiều phiếu đại cử tri nhất. Hơn nữa, trong tình huống đó, mỗi đoàn đại biểu của các bang tại Hạ viện sẽ chỉ có một phiếu bầu (bất chấp số lượng Hạ nghị sĩ của tiểu bang là bao nhiêu) và “một đa số các bang sẽ cần thiết để bầu chọn tổng thống”.
Trong khi đảng Dân chủ chiếm đa số đáng kể về số lượng ghế tại toàn bộ Hạ viện Mỹ, thì ở cấp bang đảng Cộng hòa lại đang giữ đa số tại 26/50 tiểu bang – vừa đủ để chọn một tổng thống. Nhưng điều đó cũng nói lên rằng, con số này có thể dễ dàng thay đổi. Ở nhiều tiểu bang, một bên chỉ kiểm soát nhiều hơn một hoặc hai ghế so với bên kia. Vì thế nếu một số ít thành viên Hạ viện bị mất năng lực do dịch COVID, điều đó có khả năng làm thay đổi kết quả bỏ phiếu của Hạ viện để chọn tổng thống.
Trong tình huống không có thành viên nào của Đại cử tri đoàn được chỉ định, Hạ viện không thể lựa chọn tổng thống vì Tu chính án thứ 12 yêu cầu cơ quan lập pháp này phải chọn gương mặt trong số ba ứng cử viên nhận được nhiều phiếu đại cử tri nhất.

Theo Tu chính án thứ 20, “nhiệm kỳ của Tổng thống và Phó Tổng thống sẽ kết thúc vào trưa ngày 20/1 và nhiệm kỳ của các Thượng nghị sĩ và Hạ nghị sĩ kết thúc vào buổi trưa ngày thứ ba của tháng 1 (ngày 3/1)”. Vì vậy, nếu không có ai được bầu thay thế các quan chức này, hai ông Trump và Pence cũng sẽ không còn quyền lực khi nhiệm kỳ kết thúc vào trưa 20/1/2021. Toàn bộ thành viên Hạ viện và 1/3 thành viên Thượng viện cũng không còn tại nhiệm vào ngày 3/1.
Theo Hiến pháp Mỹ, nếu cả ghế Tổng thống và Phó Tổng thống đều bị bỏ trống cùng một lúc, vai trò Tổng thống lâm thời sẽ do Chủ tịch Hạ viện đảm nhiệm. Nhưng nếu không có cuộc bầu cử, thì Hạ viện cũng không có Chủ tịch bởi toàn bộ các ghế Hạ viện sẽ bỏ trống từ trưa ngày 3/1.
Khi không có Tổng thống, Phó Tổng thống hoặc Chủ tịch Hạ viện, thì người chịu trách nhiệm tiếp theo là Chủ tịch tạm quyền Thượng viện, một vị trí thường thuộc về thành viên cao cấp nhất của đảng chiếm đa số. Hiện nay, người đó là Thượng nghị sĩ Cộng hòa, Chuck Grassley.
Nhưng chờ đã! Hãy nhớ lại rằng nhiệm kỳ của 1/3 thượng nghị sĩ cũng hết hạn vào ngày 3/1. Vì vậy nếu không có cuộc bầu cử nào, đảng Dân chủ có thể sẽ chiếm đa số Thượng viện, đồng nghĩa sẽ có thể chọn một tổng thống lâm thời. Nếu họ theo truyền thống chọn thành viên cao cấp nhất, thì Thượng nghị sĩ Patrick Leahy sẽ đảm nhiệm vị trí tổng thống lâm thời.
Mọi thứ thực sự thậm chí còn phức tạp hơn kể từ đây. Tu chính án thứ 17 cho phép các thống đốc bang bổ nhiệm quyền thượng nghị sĩ trong trường hợp ghế thượng sĩ của bang tại Thượng viện bị bỏ trống, nhưng không phải tất cả các bang đều cho phép thống đốc của họ làm như vậy. Cũng không rõ ràng ngay lập tức những ai sẽ là thống đốc của nhiều tiểu bang nếu không có cuộc bầu cử nào diễn ra trong năm 2020, bởi phần lớn ghế Thống đốc nhiệm kỳ mới ở các bang đó cũng có thể bị bỏ trống.
Tóm lại, quyền lực của chính phủ liên bang xuất phát từ sự đồng ý của người dân. Người dân Mỹ cho phép các nhà lãnh đạo điều hành đất nước bởi họ tin rằng những nhà lãnh đạo đó được bầu chọn trong một quy trình hợp lệ theo hiến pháp và họ tin tưởng quy trình đó. Nếu ai đó bắt đầu tự xưng là Tổng thống vì được chọn bởi một nhóm nhỏ của Thượng viện đang thiếu 1/3 thành viên, thì kết quả có thể là tình trạng bất ổn dân sự.
Trong trường hợp cực kỳ khó xảy ra là cuộc bầu cử năm 2020 bị hủy bỏ, kết quả có thể là một nhiệm kỳ gia hạn với Tổng thống Trump, và hậu quả dễ thấy nhất sẽ là sự hỗn loạn.