Cảnh sát viên Kenny Trần kể chuyện bắt nghi can đánh bom Boston

Tối Thứ Sáu, 19 Tháng Tư, trong lúc cả thế giới theo dõi cảnh sát truy lùng Dzhokhar Tsarnaev, bị tình nghi đánh bom ở Boston, một cư dân ở Watertown, Massachusetts, phát hiện nghi can này nằm trốn trong chiếc thuyền trong sân nhà mình. Sở Cảnh Sát Hệ Thống Giao Thông Boston (MBTA Transit Police) liền cử bốn người trong toán cảnh sát đặc biệt (SWAT Team) đến bắt Dzhokhar, chấm dứt cuộc truy lùng kéo dài hơn 100 giờ. Trong bốn nhân viên công lực, có Kenny Trần, một người gốc Việt. Ðược biết, gia đình cảnh sát viên Kenny Trần có ba anh em trai. Kenny vượt biên lúc 3 tuổi. Cả ba anh em đều thích làm cảnh sát, nhưng chỉ có hai người, Kenny và người anh đạt được ý nguyện. Phòng viên Tâm Nguyễn của nhật báo Người Việt đã hỏi cảnh sát viên Kenny Trần về vụ bắt nghi can đánh bom sau đây.

 

Cảnh sát viên Kenny Trần trả lời phỏng vấn đài CBS trong vụ bắt nghi can đặt bom ở Boston. (Hình chụp qua màn ảnh TV)

Tâm Nguyễn (NV): Chuyện gì xảy ra khi ông bắt đầu tiến đến gần nghi can?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Lúc đó nghi can đang ở trong góc. Chúng tôi phải dùng đèn pin và lựu đạn làm tê người, nhưng cả hai thứ này đều bị trục trặc. Trong khi đó, nhân viên FBI đang thuyết phục nghi can bước ra.

Tất cả chúng tôi lúc đó đều đưa khiên ra, xếp hàng một tiến tới. Tôi là người thứ ba trong hàng.

Khi đến sát chiếc thuyền, chúng tôi không thấy tay nghi can đưa lên đầu hàng, nhưng người thì lúc tỉnh lúc ngất.

Chúng tôi bắt đầu lo lắng, vì không thấy tay của nghi can. Không biết là nghi can có mặc áo bom để tự sát, hay là có một quả bom khác trong chiếc thuyền, đang chờ nổ.

Sau đó, một đồng đội của tôi kêu nghi can bước ra. Nghi can từ từ ngồi trên thành thuyền. Chúng tôi thấy nghi can không có súng. Một người kêu nghi can kéo áo lên, chúng tôi không thấy áo bom.

Thế là chúng tôi tiến tới, kéo nghi can ra khỏi chiếc thuyền, và bắt nghi can. Sau khi khám người nghi can không thấy có gì khả nghi, chúng tôi gọi xe cứu thương đến.

NV: Nghi can có chống cự lại khi bị ông bắt không?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Hoàn toàn không, vì lúc đó Dzhokhar đã quá mệt rồi. Nên nhớ, nghi can bị truy lùng từ đêm Thứ Năm rạng sáng Thứ Sáu, đến tối Thứ Sáu mới bị bắt. Và nghi can cũng bị thương nữa.

NV: Cảm tưởng của ông khi bắt một người mà ông biết trước đó đã bắn bị thương một đồng đội của ông?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Phải nói rằng đó là một tuần lễ rất dài đối với tôi, cũng như cả cộng đồng, nhất là những người có liên quan, hoặc những người có người thân bị thương, hoặc bị làm phiền vì vụ truy lùng này. Thành ra, phải nói là tôi quá mệt mỏi với sự việc và chỉ muốn kết thúc càng nhanh càng tốt.

NV: Khi đến nơi, ông có biết Dzhokhar là một trong hai nghi can trong vụ đặt bom?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Cảnh sát tiểu bang ngồi trên trực thăng đã báo cho chúng tôi và xác nhận đó là nghi can. Họ còn nói là có bắn vài phát súng nữa. Vì thế, chúng tôi biết đó là Dzhokhar. Ngoài ra, chúng tôi cũng thấy máu trong sân nhà, dẫn tới chiếc thuyền đậu ở sân sau.

NV: Ông có nhớ cuộc đối đầu của bốn thành viên SWAT Team với nghi can kéo dài bao lâu?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Ðể xem, vào khoảng một tiếng rưỡi đồng hồ hoặc hơn một chút, theo tôi nhớ.

NV: Ðối với ông, vụ bắt nghi can Dzhokhar có gì đặc biệt so với các vụ bắt hàng ngày?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Vụ này lớn hơn nhiều, nhiều cảnh sát được điều động, có một cảnh sát bị thiệt mạng và một bị thương. Có thể nói cuộc truy lùng này giống như một cuộc hành quân vậy đó.

NV: Như vậy là ông cũng cừ khôi quá. Xin hỏi là ông có bao giờ tham gia quân đội trước khi vào SWAT Team?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Chưa bao giờ.

NV: Trước khi vào SWAT Team ông làm gì?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Tôi chỉ là một cảnh sát thường trong ba năm, và gia nhập SWAT Team năm 2008.

NV: Có ai trong nhà ông làm cảnh sát không?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Anh trai của tôi cũng làm cảnh sát ở Boston.

NV: Cha mẹ ông nghĩ gì khi biết ông làm cảnh sát?

Cảnh sát viên Kenny Trần: Cũng giống như mọi người, họ rất tự hào về công việc tôi làm, đồng thời, cũng rất lo lắng.

NV: Cảm ơn ông trả lời cuộc phỏng vấn này.

Leave a Reply