Suốt hai thập niên qua, Trung Quốc đã thành công trong việc “đi tắt đón đầu” trong lĩnh vực công nghệ nhằm đuổi kịp phương Tây.
Vốn thiếu sự sáng tạo, yếu kém về nghiên cứu cơ bản – một yếu tố cực kỳ quan trọng cho các phát minh khoa học kỹ thuật đột phá, Trung Quốc tập trung nỗ lực vào việc đánh cắp và sao chép công nghệ phương Tây, đặc biệt là trong lĩnh vực quân sự. Với nền công nghệ quốc phòng tiên tiến, Mỹ và Nga là hai “đối tượng” được Trung Quốc ưa chuộng nhất.
Theo chuyên san khoa học Popular Mechanics, việc đánh cắp công nghệ quân sự Mỹ không phải chỉ trong thời gian gần đây. Năm 1999, Hạ viện Mỹ đã thành lập một ủy ban đặc biệt gọi là “Ủy ban về An ninh quốc gia và các vấn đề quân sự và thương mại với Trung Quốc” để điều tra về việc nước này đã thực hiện các hành vi trộm cắp thông tin mật của Mỹ. Ủy ban đã đưa ra một báo cáo làm chấn động Quốc hội Mỹ, đó là Trung Quốc đã lấy được các thông tin tuyệt mật về tất cả loại đầu đạn hạch nhân của các tên lửa đạn đạo chiến lược của quân đội Mỹ. Người Mỹ không ngờ rằng Trung Quốc đã biết rõ về thông số và tính năng kỹ thuật của các loại tên lửa đạn đạo chiến lược gắn đầu đạn hạch nhân như W-56 Minuteman II, W-62 Minuteman III, W-78 Minuteman III Mark 12A, W-87 Peacekeeper, tên lửa chiến lược phóng từ tàu ngầm W-76 Trident, W-88 Trident D-5 cũng như các bản phác thảo thiết kế cho các loại vũ khí tương lai.
|
Trung Quốc thu thập thông tin từ nhiều nguồn: đánh cắp, sàng lọc thông tin từ các tài liệu nghiên cứu kỹ thuật quân sự thuộc diện xuất bản công khai hoặc lưu hành nội bộ và tìm hiểu thông tin từ các nhà khoa học Mỹ. Trung Quốc cử nhiều gián điệp với các vỏ bọc khác nhau sang Mỹ, tập trung vào những địa phương có các cơ quan nghiên cứu công nghệ hạch nhân hàng đầu của Mỹ như Los Alamos, Lawrence Livermore, Sandia và Oak Ridge National Laboratories. Các gián điệp này thu thập tất cả thông tin nào có thể tiếp cận được và ngầm chuyển về Trung Quốc, tại đây giới chuyên môn kiên nhẫn sàng lọc và ghép nối từng mẫu thông tin để chắt lọc những gì quan trọng nhất.
Thật ra, chính bản thân người Mỹ cũng đã tự mình “vạch áo cho người xem lưng” khi báo chí, các tạp chí khoa học, quân sự cứ thoải mái đăng tải nhiều tài liệu với những chi tiết kỹ thuật lẽ ra nên giữ kín. Các nhà khoa học Mỹ vốn giỏi về chuyên môn nhưng khá “ngây thơ” về chính trị, cũng vô tư cung cấp thông tin cho các đồng nghiệp khoa học gia gốc Hoa, mà thực ra là gián điệp của Trung Quốc.
ADVERTISING
|
Chính phủ Mỹ cũng đã góp phần giúp cho sự tiến bộ trong công nghệ quốc phòng Trung Quốc. Giai đoạn 1960 – 1970, tuy Trung Quốc đã chế tạo được bom hạch nhân (với sự giúp đỡ kỹ thuật của Liên Xô trước đó) nhưng về tổng thể thì công nghệ quốc phòng yếu kém, vũ khí khí tài lạc hậu nên không làm người Mỹ lo ngại. Lợi dụng mối quan hệ cực kỳ căng thẳng giữa Trung Quốc và Liên Xô lúc đó – đã có lúc xảy ra chiến tranh nóng ở biên giới khu vực Hắc Long Giang – Mỹ nỗ lực lôi kéo Trung Quốc về phía mình trong cuộc đối đầu với Liên Xô.
Sau khi Mỹ và Trung Quốc chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao vào tháng 1.1979, chính phủ Mỹ ngầm giúp đỡ rất nhiều cho Trung Quốc trong lĩnh vực quốc phòng. Mỹ và NATO đã bí mật chuyển cho Trung Quôc một số công nghệ quan trọng về vũ khí khí tài quân sự cũng như sự hỗ trợ tài chính lớn. Mục đích là giúp Trung Quốc cải thiện khả năng quốc phòng, nâng cao năng lực tác chiến trong trường hợp xảy ra chiến tranh với Liên Xô. Chuyện giúp đỡ này còn có mục đích sâu xa hơn là nếu hai gã khổng lồ Trung – Xô đánh nhau, dù phe nào thắng thì cũng sứt đầu gãy tay, người Mỹ sẽ là kẻ hưởng lợi.
Việc chuyển giao công nghệ quân sự này chỉ chấm dứt khi các nước phương Tây ban hành các biện pháp cấm vận Trung Quốc sau sự việc Thiên An Môn tháng 6.1989. Nhưng cấm thì cấm, Trung Quốc vẫn có những chiêu rất độc đáo để thu thập công nghệ phương Tây trong lĩnh vực quốc phòng.
Không chỉ thu thập thông tin bằng con đường gián điệp “thủ công”, Trung Quốc còn tìm cách thu thập các bộ phận của những máy bay quân sự Mỹ bị rơi ở nước ngoài. Năm 1988, Mỹ trình làng chiếc F-117 Night Hawk, đây là loại chiến đấu cơ đầu tiên trên thế giới áp dụng công nghệ chống dò quét của radar (stealth technology), hay gọi nôm na là “tàng hình”. F-117 được đưa ra tham chiến lần đầu rất thành công trong cuộc chiến tranh Vùng Vịnh lần thứ nhất. Tuy vậy, đến cuối thập niên 1990 với việc xuất hiện của thế hệ radar mới thì công nghệ chống radar của F-117 đã lỗi thời. Do đó, năm 1999, khi NATO can thiệp vào cuộc chiến Kosovo, một chiếc F-117 đã bị radar của phòng không Serbia phát hiện và bắn hạ ngày 27.3.1999. “Đồ cũ của người, nhưng là đồ mới với ta”, Trung Quốc lập tức thương lượng với phía Serbia để mua lại xác chiếc F-117 bị bắn hạ về “nghiên cứu”.
Một lần khác là vào năm 2011, Mỹ cử một toán Đặc nhiệm SEAL thực hiện cuộc tấn công tiêu diệt trùm khủng bố Osama bin Laden ở thành phố Abbottabad (Pakistan). Lần này phía Mỹ bị rơi một chiếc trực thăng và bị lính Mỹ đặt chất nổ phá hủy trước khi rút lui. Phân tích ảnh chụp các mảnh vỡ, giới chuyên môn cho rằng chiếc trực thăng này có khả năng chống radar và bay cực êm. Ngay sau đó, phía Trung Quốc liên hệ với chính phủ Pakistan để xin được đến đó trực tiếp “nghiên cứu”.
|